Tôi sinh ra ở Văn Giang - Hưng Yên, vùng đất giáp Hà Nội. Bố tôi là bộ đội trên cảng Hải Phòng. Bố tôi giỏi buôn bán và từng kiếm được rất nhiều tiền. Nhưng biến cố xảy đến gia đình tôi vào năm 1990 khi bố tôi lâm vào cảnh nợ nần vì cờ bạc và bệnh tật. Khi tôi 9 tuổi, gia đình tôi rời quê, đến Thái Nguyên lập nghiệp, bắt đầu một cuộc sống mới.
Ngày đó, nhà tôi nghèo tới mức ở gần 10 năm trong căn nhà lá. Mùa mưa, mang thau lên giường để hứng nước. Còn mùa lạnh khổ vô cùng vì cửa nhà làm bằng những cây gỗ bạch đàn, gió lùa qua cửa không kín.
Hết tiền mua gạo, chị em tôi khuấy bột sắn thay cơm, rồi còn phải bán chó để lấy tiền mua gạo. Những khó khăn đó đã nuôi dưỡng động lực vươn lên trong tôi. Bố thường bảo tôi rằng: "Muốn giàu có phải kinh doanh và làm chủ. Muốn kinh doanh giỏi thì phải học kinh tế". Sự nghèo khó và giấc mơ làm lại cuộc đời của bố đã hình thành nên khát khao trở thành một người kinh doanh thành đạt trong tôi.
Bước chân vào giảng đường, tôi nóng lòng muốn kinh doanh làm giàu. Tôi bán đủ thứ từ bánh mì, thẻ điện thoại, ngô luộc, xương rồng. Đến năm 3 đại học, tôi góp vốn kinh doanh cùng bạn mở quán kem nhưng sau thất bại. Tốt nghiệp đại học, tôi mở quán gà rán với tổng mức đầu tư 200 triệu đồng. Một năm sau, tôi mở được cơ sở thứ 2. Trong khoảng thời gian này, tôi bắt đầu xuống Hà Nội học hỏi về đầu tư bất động sản.
Đó là tháng ngày mà tôi dậy từ 5 giờ sáng, chuẩn bị đồ để mở cửa quán từ 7 giờ, bàn giao lại cho nhân viên rồi xuống Hà Nội tham gia các hội thảo về kinh doanh, đến 22 giờ đêm về Thái Nguyên, tổng kết doanh thu, rửa bát đĩa và đi ngủ lúc 12h giờ đếm. 3 năm, chiếc xe máy của tôi đã đi hết hơn 100.000 km, bằng khoảng cách 2,5 vòng trái đất.
Năm 2014, khi mở quán gà rán, tôi nghĩ chỉ 2 năm sau sẽ kiếm được 1 triệu đô. Ngày ấy, tôi đơn giản nghĩ, kiếm 1 triệu đô rất dễ, có thể nâng doanh thu tiền tỷ mỗi tháng như chuỗi ăn nhanh Lotteria. Nhưng đúng 1 năm sau, tôi phá sản và ôm gánh nợ 200 triệu đồng.
Tháng 8/2015, tôi quyết định xuống Hà Nội làm bất động sản cùng gánh nợ 200 triệu đồng từ quán gà rán phá sản. Tôi bắt đầu từ con số âm, phải sống nhờ phòng trọ của bạn và xin tiền ăn, cà phê hàng ngày. Xác định kiếm được mục tiêu triệu đô sớm, tôi đặt ra nguyên tắc cho bản thân: ngày nào không gặp được 2 khách hàng, sẽ nhất định không về phòng trước 11 giờ đêm.
Hơn 3 tuần làm nhân viên môi giới, tôi tìm được vị khách muốn chốt 3 căn biệt thự. Lúc đó, tôi mừng thầm vì nghĩ nếu với số tiền hoa hồng kiếm được ước chừng gần 1 tỷ, tôi có thể trả hết nợ và cuộc đời lại sang trang mới. Nhưng đáng tiếc, lúc ngày tôi qua tư vấn, do thiếu kinh nghiệm nên thương vụ này đã nhanh chóng tan thành mây khói.
Sau vài tháng, tôi mới thực hiện được giao dịch đầu tiên và nhận 40 triệu đồng hoa hồng. Lúc bán được hàng, tâm trạng lại vui vẻ, phấn khởi.
Nhưng có những lúc, tôi mất thương vụ vì lý do nghe thật "trời ơi, đất hỡi". Có một vị khách, tôi tư vấn rất kỹ và nghĩ chắc chắn là chốt được. Tuy nhiên, đúng hôm đó, điện thoại hết tiền và không có đủ 20.000 để nạp thẻ, tôi phải về nhà và hôm sau mới gọi điện lại được cho họ. Thế nhưng, khi gọi điện, vị khách này vừa cọc tiền qua một nhân viên khác.
Nói thật, nhiều lúc tôi muốn bỏ cuộc, khi ấy, nghĩ tới cảnh về nhà ăn cơm với bố mẹ trong trạng thái thất bại toàn tập, tôi cảm thấy nhục. Ngày nào cũng bắt đầu từ 8 giờ sáng đến 23 giờ đêm.
Sau này, tôi bắt đầu thực hiện thành công nhiều thương vụ hơn. Ngoài môi giới dự án bất động sản ven biển, tôi còn tìm kiếm các khách sạn. Cuối năm 2016, dù không có kinh nghiệm nhưng tôi đã nhận lời tìm kiếm dự án khách sạn cho một vị khách. Tôi dành 6 tháng nghiên cứu, tìm kiếm khách sạn đang bán và bỏ tiền ra chỉ đáp máy bay tới Hội An tìm hiểu. Trải qua nhiều lần giới thiệu rồi thất bại khi khách không ưng, cuối cùng, tôi đã môi giới thành công được dự án khách sạn với giá trị 135 tỷ đồng. Đến nay, dự án này đã tăng giá gấp 3 lần so với thời gian đầu tiên. Thương vụ này mang về cho tôi khoản tiền hoa hồng bằng 1% giá trị thương vụ.
Đến tháng 10/2016, tôi mở công ty bất động sản nhưng chưa được bao lâu thì công ty "sập". Đến tháng 4/2017, tôi vào Sài Gòn khởi nghiệp, tiếp tục mở công ty. Mọi thứ đang thuận lợi khi doanh thu đang tăng dần, mỗi tháng lên tới hơn 1 tỷ đồng. Thì đến tháng 12/2017, công ty bị sập theo một cách "không thể nhạt nhẽo hơn".
Ngoài ra, có rất nhiều thương vụ, tôi phải bỏ ra hàng trăm triệu chi phí nhưng thu về con số 0 tài chính. Bù lại, tôi nhận được bài học đắt giá
Tôi bắt đầu làm lại mọi thứ. Tháng 3/2020, tôi xuống miền Tây, thực hiện môi giới dự án 25ha. Thương vụ này diễn ra khá thuận lợi. Khách hàng mua là người mà tôi quen biết trong đợt tìm kiếm dự án khách sạn cho thương vụ năm 2016-2017 ở Hội An. Thời gian này tôi thành lập Công ty Ninh Kiều có vai trò tư vấn quy hoạch, phương án bán hàng, đầu ra và đầu vào. Chỉ sau 4 tháng, thương vụ môi giới M